About Us
Main menu
Số truy cập: 12081284
Lệ Liễu Nữ Nghệ Sĩ Đa Tài
Nguyễn Đạo Huân (11/12/08)




Nguyễn Thị Lệ Liễu - nữ nhiếp ảnh gia Việt Nam ở Hoa Kỳ, chị là tác giả lọat bài kư và ảnh " Hăy Đi Cùng Tôi ". Bằng nhiếp ảnh và kư sự, Lệ Liễu đưa chúng ta trở về quê hương Việt Nam một thời đă xa và cùng mời gọi mọi người cùng chia sẻ những cảm xúc của tác gia“Hăy đi cùng tôi” của Lệ Liễu là phóng sự của những ḍng cảm xúc rất thật bất chợt vỡ ̣a sau thời gian gặp lại quê hương sau 32 năm xa cách.

Ngoài ảnh phóng sự, Lệ Liễu c̣n có những sáng tác ảnh thuộc thể loại nghệ thuật tŕu tượng… Lệ Liễu có cách nh́n, cảm nhận như một nhà văn và viết phóng sự như một nhà báo. đôi khi chị c̣n làm thơ. Phải nói rằng Lệ Liễu là một nữ nghệ đa tài.

Đặc biệt về thơ, Đoàn Thị Thư viết về chị như sau: “Nguyễn Thị Lệ-Liễu thuộc thế hệ những người trưởng thành trước 1975 nhưng khởi viết sau 1975 ở hải ngoại. Trước 1975, Lệ-Liễu học Triết ở Đại Học Văn Khoa Sài G̣n. Lệ-Liễu có năng khiếu cả về thơ văn lẫn nhiếp ảnh nhưng sáng tác rất ít. Năm 1979 Lệ-Liễu chỉ gửi độc nhất một bài thơ "Nhớ Người" đến tạp chí Văn Học ở Cali của nhà văn Vơ Phiến, lập tức đă được văn giới đón chào như là một bài thơ hay. các sáng tác ảnh đă lồng vào giăi lụa chữ nghĩa độc đáo của chị. Thơ Lệ-Liễu nhẹ nhàng, dịu dàng, sáng tạo, và giàu h́nh ảnh, trong đó bài thơ “Những Ô Cửa Của Tôi” là một bài thơ dài và hay xin được trich một số đoạn như sau:

“Trái tim tôi là căn nhà có nhiều ô cửa.

Khi ngồi một ḿnh tôi hay lẩn thẩn mở ra xem

Có ô màu hồng, màu xanh vui tươi, hy vọng.

Có ô màu tím, màu lam buồn bă, âm u.”...

Trong ô cửa thời thơ ấu

Có căn nhà với giàn nho xanh

Có mẹ tôi tóc búi, rất gần

Có buổi sáng theo anh lên núi hái sim,

Buổi chiều theo chị ra bờ sông bắt bướm.

Con bé có hai má phúng phính,

Là tôi.

Ô cửa có màu đen, màu trắng

Ô cửa nhuộm đầy nắng, phủ đầy mưa

Tôi hoài mở ra, đóng lại

Những ô cửa của tim tôi

Rồi thấy ḿnh buồn bă

Tự hỏi

Khi tôi qua đời

Ai sẽ đóng mở những ô cửa cho tôi?

Trong một bài thơ khác cũng rất hay( có ảnh minh họa của Lệ Liễu kèm theo), đó là

CÁI BÓNG

Khi chào đời, một ḿnh

Lúc nhắm mắt, một ḿnh

Khoảng thời gian ở giữa,

cũng một ḿnh.

Không, không phải

c̣n có cái bóng

theo tôi suốt cuộc đời

chia xẻ với tôi những điều câm lặng

Cái bóng của tôi

Hăy xem chị tâm sự về mối giao duyên giữa thơ và nhiếp ảnh: “Tôi thường hay làm thơ. Không phải v́ tôi ôm mộng làm thi sĩ, nhưng v́ những câu thơ hay bất chợt xuất hiện trong đầu óc tôi, rồi nhảy múa lộn xộn ở đó cho đến khi tôi bực ḿnh sắp xếp lại theo thứ tự lớp lang và viết xuống. Thế là tôi có một bài thơ, có khi ngắn, có khi dài, có khi hay, có khi dở. Nhưng cũng là một bài thơ.

Chụp h́nh th́ lại khác. Thấy cái ǵ hay hay, bắt mắt tôi cũng muốn chụp. Người, vật, lá, hoa, buildings, phong cảnh...bị tôi nhốt cả vào ống kính. H́nh rửa ra, có tấm coi được, có tấm chán phèo. Nhưng cũng là h́nh.

Rồi đến khi thơ và h́nh lẫn lộn vào nhau. Có khi v́ một câu thơ mà khiến tôi mang máy h́nh ra chụp. Có khi ngồi xem ảnh lại nghĩ đến những câu thơ. Thơ và ảnh, ảnh và thơ. Tôi xin được chia xẻ cùng các bạn ( Lệ Liễu)


Trang Nhiếp ảnh Văn Nghệ Tuần Báo với Lệ Liễu có cuộc tṛ chuyện sau đây:

NĐHUÂN: Xin kính chào chị Lệ Liễu, xin chị vui ḷng cho đọc giả được biết đôi nét về tiểu sử của chị ? Chi bắt đầu chụp ảnh từ bao giờ ?

Lệ Liễu: Tôi bắt đầu chơi ảnh và gia nhập Hội Ảnh Việt Nam (HAVN-Houston) vào đầu năm 2002; đến tháng Bẩy 2003 th́ được bổ nhiệm làm Hội Phó.

Năm 2004 tôi cùng một nhóm bạn ảnh thành lập hội Vietnam Photographic Art Society (VAPS) và giữ chức Hội Phó từ 2004 đến 2006. Từ năm 2005 tôi bắt đầu cọng tác với báo xuân Vietnam Houston Press, và với báo văn học trên mạng www.gio-o.com. Cùng với chồng tôi và một người bạn, chúng tôi thường xuyên tổ chức các cuộc triển lăm ảnh. Thỉnh thoảng chúng tôi cũng được mời tham gia các cuộc triển lăm ảnh thường niên của hội VPAS.

NDH: kỷ niệm nào đáng nhớ trong thời kỳ bắt đầu cầm máy ảnh ?

L L:Thuở mới cầm máy ảnh, tôi có tham dự vào những buổi đi săn ảnh do Hội Ảnh tổ chức, có nhiều kỷ niệm vui nhưng không có “đáng nhớ nhất”.

NDH: Các nhiếp ảnh gia nào của ngoại quốc và Việt Nam mà chị thấy thích nhất ?

L L: Tôi rất mến mộ các nhiếp ảnh gia lăo thành của miền nam Việt Nam trước năm 1975 như Đơn Hồng Oai, Cao Đàm, Cao Lĩnh, Lê văn Khoa, Lê Ngọc Minh…nhưng không thật sự thích ai nhất. Có lẽ là v́ tôi yêu thích thể loại Photojournalism và Documentary hơn là Landscape. Do đó các nhiếp ảnh gia mà tôi thích nhất là Henri Cartier-Bresson, Robert Doisneau với các ảnh sinh hoạt đường phố và Dorothea Lang với series h́nh về Depression. Những tấm h́nh này, nếu nh́n lâu, tôi có cảm tưởng là mọi thứ, mọi người đều chuyển động. Cảm xúc của những người trong ảnh được “nắm bắt” một cách tuyệt hảo.

NDH: Trong chuyến đi Việt Nam vừa qua thăm lại quê hương sau 32 năm dài xa cách, với chị Lệ Liễu kỷ niệm nào đáng nhớ nhất ?

L L:Năm 2007 tôi trở về Việt Nam sau 32 năm ĺa xa. Phải nói là nh́n lại VN thật là ngỡ ngàng và cảm động.

Cảm động v́ khi rời VN tôi tưởng sẽ không có ngày ḿnh có thể trở về, sẽ không bao giờ đặt chân lên đất nước ḿnh nữa. Ngỡ ngàng v́ thấy ḿnh như một người xa lạ, xa lạ ngay trên đất nước của ḿnh. Cái cảm giác ấy khiến tôi thấy khó chịu lắm. Và khi trở về Nha Trang, đến trước căn nhà cũ của ḿnh th́ tôi thật muốn bật khóc. Ngay cả căn nhà của ḿnh nay cũng không c̣n là của ḿnh nữa. Ḿnh lạc loài trên quê hương của ḿnh. Nên chi buổi tối đầu tiên ở Hội An, mọi người đă ngủ, thành phố im ĺm, ngồi một ḿnh ngoài balcon khách sạn, tôi cứ thút thít khóc hơn hai tiếng đồng hồ. Sau đó th́ thấy ḿnh nhẹ nhơm hơn. Có lẽ đó là kỷ niệm đáng nhớ nhất trong suốt cuộc hành tŕnh xuyên Việt của tôi.

NDH: Sau cuộc hành tŕnh về lại VN vừa qua, chị có nghĩ rằng sẽ có một dịp khác trở về Việt Nam không ? và sẽ làm ǵ ?

L L: Có lẽ chồng tôi và tôi sẽ cố gắng để trở về thăm Việt Nam, ít nhất là một lần nữa. Vẫn c̣n nhiều nơi chúng tôi chưa có dịp đến, các tỉnh địa đầu ở miền Bắc, và các tỉnh miền Tây. Dĩ nhiên là tôi sẽ mang đầy đủ máy ảnh, ống kính theo và sẽ ráng ghi nhận, ráng chụp càng nhiều càng tốt. Hy vọng sẽ không bị làm khó dễ khi mang ảnh ra khỏi VN như lần vừa qua. Nếu có thể in sách catalogue được th́ càng hay. Chúng tôi vẫn muốn có một quyển sách, để chơi thôi, và tặng bạn bè chứ bán th́ chắc sẽ không ai mua.

NDH: Ngoài nhiếp ảnh, thơ, văn sở thich của chị là ǵ ?

L L: Tầm thường thôi, đọc sách, nghe nhạc, làm vườn, đi du lịch, đi lang thang đến các phố nhỏ ở miền quê (Texas), đi tắm biển. Tôi là người Nha Trang mà, thích biển lắm.

NDH: Chị có dự tính về nhiếp ảnh, văn, thơ nào trong tương lai ?

L L: Tôi không ôm mộng làm người nổi tiếng. Chụp ảnh khi bị cảm xúc thôi thúc mà thôi. Làm thơ, viết văn cũng vậy. Chỉ viết khi có cảm hứng. Nên chi tôi không có dự tính ǵ to tát. Có lẽ sẽ cùng với chồng tôi làm một cuộc triển lăm h́nh ảnh Việt Nam, những h́nh chúng tôi đă chụp trong chuyến hành tŕnh xuyên Việt vừa qua.

Hiện nay tôi đang nghiên cứu ảnh thể loại Conceptual Photography, như bộ ảnh The Elevator Girls của cô nhiếp ảnh gia người Nhật Miwa Yanagi, cũng như thể loại Cinematography của Steven Meisel (fashion photographer). Các thể loại này đối với tôi c̣n rất mới mẻ và khó khăn, v́ đ̣i hỏi nhiều tưởng tượng, suy nghĩ, và dàn dựng. Hy vọng là tôi sẽ “overcome” được những điều kiện này. Nếu được vậy, tôi lại sẽ có một cuộc triển lăm bộ ảnh Conceptual photos hoặc Cinematographic photos.

NDH: Xin được thay mặt BBT Văn Nghệ Tuần Báo Châu một lần nữa cám ơn nhiếp ảnh gia Nguyễn Thị Lệ Liễu đă đến với trang nhiếp ảnh bằng loạt bài phóng sự “Hăy Đi Cùng Tôi” trong những số báo vừa qua. Chúc Chị Lệ Liễu thành công trong việc thử nghiệm Conceptual photography. Hi vọng trong tương lai chị lại sẽ có những tác phẩm nhiếp ảnh nghệ thuật trên trang nhiếp ảnh này.

L L: cám ơn ban biên tập VNTB và anh Đạo Huân đă ưu ái dành nhiều trang báo cho h́nh ảnh và bài “Hăy Đi Cùng Tôi” trong tờ Văn Nghệ Tuần Báo Úc Châu. Hy vọng là không phụ ḷng đọc giả của tuần báo.

Sydney – Australia 11/08

Nguyễn Đạo Huân
 
Page: 1     Lần đọc: 2355 Top   Print
Copyright © 2008 - 20012 VNUSPA. | Liên lạc